Một ngày làm mẹ bỉm: Hạnh phúc lắm, nhưng mệt cũng không kém!
I - Thức dậy trước cả bình minh, làm mẹ là không có ngày nghỉ
5h sáng. Khi thành phố còn đang say ngủ, mẹ bỉm đã tỉnh giấc. Không phải vì đồng hồ báo thức, mà bởi tiếng ọ ẹ của thiên thần bé nhỏ. Từ việc cho bé bú, thay tã, vỗ ợ hơi, rồi lại ru ngủ, tất cả diễn ra trong im lặng để ba vẫn có thể nghỉ ngơi.
Bữa sáng của mẹ đôi khi chỉ là một ly nước lọc uống vội, hoặc nếu may mắn, là lát bánh mì trong khi bé đã bắt đầu khua tay khua chân. Chuỗi công việc đầu ngày bắt đầu: giặt đồ cho con, khử trùng bình sữa, lau nhà vì sợ bé bò chơi dính bụi… Mẹ không chỉ làm việc nhà, mẹ đang điều hành cả một "doanh nghiệp" gia đình!
II - Buổi trưa: Nghỉ ngơi là xa xỉ, mẹ ăn nhanh còn con thì chợp mắt
Khi bé ngủ trưa là lúc mẹ phải tranh thủ làm mọi thứ: nấu ăn, rửa bát, dọn dẹp. Có những ngày mẹ chỉ ngồi ăn một mình trước chén cơm nguội, mắt vẫn không rời màn hình baby camera.
Đôi khi, mẹ muốn chợp mắt 15 phút nhưng chẳng yên, bởi tiếng trở mình của con cũng khiến tim mẹ đánh lô tô. Vừa lo con bị sặc, vừa canh giờ hút sữa, vừa tranh thủ đọc vài dòng sách để nhắc nhở bản thân: “Mình vẫn đang sống, không chỉ tồn tại.”
III - Buổi chiều: Dạy con, chơi cùng con và cả ngàn nỗi lo không tên
Khi bé thức dậy là một chuỗi hoạt động không ngừng nghỉ: tắm nắng, chơi đồ chơi, đọc truyện, dạy bé phát âm, làm quen với đồ ăn dặm... Mỗi tiếng cười, tiếng bập bẹ của con là món quà vô giá, nhưng phía sau là hàng giờ học hỏi của mẹ: nghiên cứu dinh dưỡng, cập nhật kiến thức nuôi dạy con...
Mẹ không ngừng tự hỏi: “Mình đã làm đúng chưa?”, “Con có đang phát triển tốt không?”. Không ai kiểm tra công việc của mẹ, nhưng mẹ thì luôn tự đánh giá bản thân nghiêm khắc hơn bất kỳ ai.
IV - Buổi tối: Khi mọi người nghỉ ngơi, mẹ vẫn tiếp tục ‘ca đêm’
Tối đến là lúc mẹ dọn dẹp tàn dư của cả một ngày dài: dọn đồ chơi, chuẩn bị sữa đêm, tắm rửa cho con, hát ru. Khi con đã ngủ ngoan, tưởng như được thảnh thơi thì mẹ lại tiếp tục hút sữa, gấp đồ, lên kế hoạch ngày mai...
Nhiều đêm, mẹ ngồi lặng thinh nhìn con ngủ, cảm xúc trào dâng: “Mệt thật, nhưng chỉ cần con khỏe mạnh, mẹ chịu được hết.” Một ngày khép lại không kèn trống, không huy chương, nhưng với mẹ, được làm mẹ đã là phần thưởng lớn nhất.